Có nhiều người nói với tôi rằng, những ngày cuối năm là cái dịp người ta hay nhìn lại, hay nói ra những lời xin lỗi và cảm ơn những người xung quanh nhất… Và cũng… hay quên nhất.
Này tôi ơi, cảm ơn nhé! Cảm ơn vì tất cả! Vì rằng, chúng ta lại sắp bước đến ngày mai rồi đó!
Cảm ơn vì những gì đã làm được năm vừa qua đó, Umh! thì có thể chẳng to tát gì đâu, nhưng mà chúng ta còn một chặng đường DÀI để tiếp tục bước tới mà, đúng hơm? Sợ gì chứ nhỉ?
Cảm ơn vì những nơi, những chân trời mà ta đã đến suốt 12 tháng qua, mặc dù chả đi được cái chốn nào gọi là quá xa xôi cả ahihi, nhưng mà hổng có sao, đôi chân mình đã vững hơn biết bao nhiêu rồi, đôi mắt mình đã đẹp hơn rất nhiều rồi phải không (tuy có hơi cận lòi ra một ít)?
Và, Cảm ơn vì những người đã gặp, những người đã vội vã ra đi, cảm ơn những mùa đã qua, dẫu có khi chẳng đâu vào đâu, nhưng mà CON TUYM mình đã lớn, tấm lòng mình đã rộng hơn rồi mà?
Umh! tất nhiên rồi, phải cảm ở cả những đau thương, những mất mát, những hội ngộ và cả những chia ly, những yêu ghét giận hờn của chính ta suốt 365 ngày có lẻ nữa chứ, để bây giờ khi một hành trình mới lại sắp bắt đầu, mọi chuyện dẫu có thể còn chưa kết thúc, nhưng ta vẫn sẽ bước tiếp thôi nhỉ?
Hãy biết một điều rằng, Chẳng ai sinh đã là BỐ TƯỚNG và đầy mạnh mẽ cả, vẫn phải cần chút tình yêu thì mới lên được, vậy nên, đừng quên DÀNH MỘT CHÚT cho bản thân mình nhé, vì dẫu sao cũng đã can đảm bước tới hôm nay nhé!